Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 132

- May mà cậu đến kịp! Tưởng đến phải vào nằm trại quân y!
Anh Hươn xách súng đến ngồi cạnh Hạnh:
- Làm thế nào đến nông nỗi này hả chú bé? Chọc phải ổ ó biển phải
không?
Anh Banh tập tễnh đến bên hai người:
- Tớ chưa kịp phổ biến kinh nghiệm, ông trẻ này đã choảng cho lũ ó biển
một hòn đá. Tưởng là bị tranh mồi, lũ ó biển nổi khùng. Ồ, vai Hạnh toạc
cả ra kìa!
Hạnh lần vai. Chỗ áo rách tướp, da vai xót như lửa. Mấy vuốt sắc của con
đại bàng đã để lại trên vai Hạnh ba vệt cào tứa máu. Hạnh vừa nhăn nhó,
vừa gượng cười:
- Thì trán anh cũng sưng vếu đó thôi!
Anh Banh phẩy tay:
- Cho qua! Vết thương xoàng thôi, tớ là lính thủy mà! Lát nữa kiếm ít lá
bạch hoa xà rịt vào là khỏi ngay!
Anh lau máu, rồi day day chỗ trán tím bầm. Anh Hươn đứng dậy:
- Đến giờ rồi! Tớ phải đi trực chiến đây! Các cha rủ nhau đi đâu thế?
- Đi bắt gà ghim ở bãi san hô. Gà chưa tóm được lại bị lũ ó biển tiêu diệt,
ớn quá! Sao, Hạnh còn cái hứng đi ra bãi san hô không?
Hạnh chồm dậy:
- Đi chứ!
- Thì đi. Chào « vẽ sĩ » Hươn nhé!
Anh Hươn vẫy tay theo hai người, giọng với theo:
- Giá bây giờ có bút, tớ sẽ vẽ cảnh hai anh em trên bãi biển. Trông oai
quá! Chỉ phải cái tả tơi như…
Tiếng anh tản ra trong tiếng sóng ào ào của biển.
Bữa đó, bù vào việc bị đám đại bàng đuổi đánh, hai anh em đã tòm được ba
con gà ghim béo nhẫy, mỗi con to bằng quả dừa già. Con gà ghim có bộ
lông đen nhánh, tua tủa. Khi nhìn thấy chúng lò dò ở bãi san hô, Hạnh a lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.