Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 48

- Khe khẽ chứ. Đằng ấy làm lộ hết mất thôi..
Hạnh tủm tỉm:
- Ngủ say như chết. Đêm qua, bố cậu thết anh Thành, anh Cao thịt chim
rán với rượu tắc kè đến tận khuya, ít ra trưa nay, các ông ấy mới tỉnh dậy!
- Vậy thì khoái rồi. Đằng ấy lên đường thôi!
- Cứ mặc thế này hử?
Lồng Chéo nhìn nhanh Hạnh, rồi gật đầu:
- Mặc thế là được. Xuống biển chứ đi đâu mà đằng ấy định đóng bộ hử?
Hạnh nhảy qua cửa sổ, nhưng lại trèo vào:
- Chờ mình. Còn cái kính lặn….
- Kính lặn nào?
- Cái kính lặn Cốc Ri cho mình hôm đi bắt bào ngư. Để xuống nước nhìn
cho rõ mà…
Lồng Chéo trề môi:
- Tớ cóc cần cái kính lặn ấy. Ở dới dưới nước, tớ mở mắt thao láo. Con
cá, con tôm bơi qua, tớ cũng nhìn rõ. Tớ chỉ cần một thanh lao thép này.
Ông nội tớ hồi còn sống làm riêng cho tớ đấy. Thôi, nhanh lên. Chốc nữa
người lớn dậy đi biển, bọn mình lộ tẩy hết!
Cả hai chạy ào ào qua khu vườn um tùm. Vượt qua một con đường hẻm lô
nhô những rãnh đá và san hô vụn, đến một đoạn đường cát mịn lóng lánh
những mảnh vỏ trai, vỏ bào ngư màu xà cừ, là đến một khu vườn thanh hao
um tùm.
Hạnh vừa chạy qua khu vườn thanh hao, vừa quay sang Lồng Chéo:
- Hòn đảo quê cậu đẹp thật! Cứ sáng ra, chạy việt dã thế này rồi xuống
biển tắm, thì thành vận động viên thể thao như chơi.
- Yên lặng! Hình như có người… Nằm xuống! Đừng ngẩng đầu lên cao
thế.
Hạnh phì cười, làm theo mệnh lệnh của Lồng Chéo. Hạnh ngó cái bóng
người đi từ phía bờ cát đang khuất vào rừng cây:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.