Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 73

Lồng Chéo chỉ lên bức tường có treo một con chim nhồi to như con

đại bàng, đôi cánh đỏ lửa xòe rộng. Tuy là chim nhồi, nhưng cặp mắt nó
mở trừng trừng như còn sống. Lồng Chéo khoe:
Con hồng hạc kia cũng do bố tớ săn được trong đàn chim di cư đó. Bố tớ
thấy con chim đẹp nên nhồi chơi, chỉ có đôi mắt là giả thôi. Bố tớ kể loài
hồng hạc này có con nặng tới tới bảy, tám cân, cánh khỏe, bay rất xa, rất
hiếm hoi ở vùng đảo nước mình. Có lẽ nó lạc đàn nên theo đàn khác bay về
nước mình. Tiếc cái là đằng ấy không ở đến mùa chim về trú đông, cả đảo
cứ nháo nhác suốt ngày đêm vì chim đến trú ngụ.

Con sâm cầm bỗng kêu lên một tiếng thật to. Cả ba đứa quay ngoắt lại.

Chú Tườu Ngộ đang vít cánh nó xuống. Hạnh vội vã đẩy con khỉ ra xa, rồi
quát:
Đứng vào góc nhà!

Chú khỉ nhảy tót lên chiếc ghế đẩu, ngồi ngó nghiêng, hàm răng nhe ra

như tức tối. Tườu Ngộ thấy Hạnh cứ vuốt mãi lưng con sâm cầm, nó giận
dỗi tụt xuống ghế, lại sang chơi với con cốc.

Anh Thành, anh Cao và bố Lồng Chéo từ nhà lão Lỳ Kheo đã trở về.

Bác Lồng Cẩm đang có gì bực bội trong lòng, nhưng nhìn thấy con sâm
cầm, lại tươi tỉnh:
Quên nói với các anh, con sâm cầm tôi săn được buổi sáng có cả cái vòng
đẹp lắm!

Anh Thành ngạc nhiên:

Chim di cư hả? Sao mùa này lại có chim di cư?
Ông quen thủy thổ núi rừng rồi, nên quên hiện tượng chim di cư trên đảo
đấy. – Anh Cao cười. – Con sâm cầm này chắc về trú rét mùa đông năm
ngoái, nay muốn ở lại. Có một số con quen với thời tiết và hoàn cảnh sống,
chúng muốn tự thuần hóa với khí hậu phương nam mà. Các cụ chẳng nói: “
Đất lành chim đậu”. Sống ở đảo này chắc thú vị, nên anh chàng sâm cầm
mới lưu trú lại mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.