Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1016

“Tên là gì? Dương… Dương?”

“Đúng vậy, chó nhà họ Dương nên gọi là Dương Dương. Vừa hay vừa dễ
nhớ, nó nghe cũng hiểu.”

Dương Kế Trầm cười: “Em còn chưa sang tên mà chó đã có họ trước rồi?”

Không nhắc đến còn đỡ, nhắc tới chuyện này Giang Nhiễm cũng muốn nói,
nhưng lại không biết phải mở miệng ra sao.

Lễ đính hôn của họ hoãn lại vì chuyện của Trương Gia Khải, cho tới giờ
Dương Kế Trầm cũng chưa từng nhắc lại. Giang Mi bên kia càng không
vội, bà luôn nói cô còn nhỏ, thời gian còn dài.

Giang Nhiễm cũng thấy mình còn trẻ, vội cái gì. Nhưng tự cô lại cũng sốt
ruột, nếu như có thể, cô muốn đi đăng ký với anh luôn.

Từ Đan nói cô thế này là không cứu nổi nữa rồi, đã yêu quá sâu.

Anh luôn bận thi đấu và huấn luyện, tuy việc của Trương Gia Khải cũng đã
qua nửa năm, nhưng dù thế nào thì đó vẫn là một việc bất ngờ. Giang
Nhiễm không muốn gia tăng gánh nặng cho anh, cô hi vọng họ đính hôn và
kết hôn vào khoảng thời gian anh vui vẻ và thả lỏng nhất, chứ không phải
lúc giấu những tâm tư nặng nề như vậy trong lòng.

Giang Nhiễm nghĩ như vậy nên lại quên đi, sau đó ôm chó mà dựa vào
ngực anh.

Mọi thứ trong nhà vẫn như trước, Dương Kế Trầm về chỉ cất mỗi hành lí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.