Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1050

Quý Vân Tiên uống mấy ngụm, nhưng thấy miệng không có vị gì nên
không uống nữa. Sau khi nhìn quanh một vòng, cô ấy chợt nhớ tới lần đi
xem thi đấu vào mùa Đông năm đó với Giang Nhiễm.

Quý Vân Tiên lấy mũ lưỡi trai xuống rồi vuốt vuốt tóc: “Tiểu Nhiễm, mày
còn nhớ lần tao dẫn mày đi xem mấy người Trầm ca thi đấu không?”

Giang Nhiễm gật đầu: “Nhớ.”

Cô nghĩ đời này mình sẽ không bao giờ quên vẻ vút đi trên đường đua của
Dương Kế Trầm. Những chắc chắn, thành thạo và điêu luyện, tư thế ép cua
xinh đẹp, lúc áp sát xuống đường đua, cả những pha vượt lên đầy kích thích
đó. Trong cái giá rét ấy, anh đã nhen lên cây đuốc đầu tiên của ngày Đông.

Cũng nhen lên ngọn lửa nơi trái tim Giang Nhiễm.

Khi nhớ lại thì lí do cô thích một người chợt rõ ràng như vậy. Cô thích lúc
anh lao vút đi trên đường đua, thích anh an toàn cởi mũ bảo hiểm xuống,
sau đó đảo mắt qua tất cả mọi người và dừng lại trên người cô.

Con gái thích con trai luôn vì rất nhiều lí do kì lạ, ví dụ như hôm nay anh
mặc áo sơ mi trắng, ví dụ như động tác ném bóng vào rổ của anh, hay ví dụ
như cái mỉm cười khi anh ngẩng đầu lên, rồi cũng vì một lí do ấy mà thích
toàn bộ về anh.

Giang Nhiễm thích ánh mắt anh, ánh mắt anh nhìn cô.

Dưới ánh nắng chói mắt, Quý Vân Tiên híp híp mắt: “Tao vẫn nhớ dáng vẻ
của Gia Khải trên đường đua hôm ấy, anh ấy luôn nghiêm túc như vậy. Từ
trận thi đấu đầu tiên tao theo dõi, anh ấy vẫn luôn nghiêm túc như thế,
nghiêm túc với thi đấu, nghiêm túc cả với cuộc sống. Đương nhiên, chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.