Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1051

mày không để ý đến anh ấy. Tao đoán, lúc đó mày chỉ thấy Trầm ca nhỉ?”

Hơn nửa năm không gặp, trạng thái của Quý Vân Tiên đã tốt hơn lúc trước
một chút, ít nhất cô ấy cũng sẽ nói sẽ cười. Có điều nhìn thì như không có
gì kì lạ, nhưng giọng nói chuyện của Quý Vân Tiên luôn mang vẻ nhàn
nhạt và bất lực.

Giang Nhiễm cười: “Bao giờ ánh mắt của con người cũng hướng tới điều
và vật khiến bản thân hứng thú, vào thời điểm ấy thì đó đúng là một người
chói mắt với tao.”

“Khi đó tao không tim không phổi đẩy mày về phía Trầm ca, nhưng hình
như mày cũng không quá phản cảm. Không phải là thích từ trước rồi đấy
chứ?”

Giang Nhiễm hồi tưởng lại, nhưng hiện giờ cô cũng không nói rõ được. Khi
ấy đúng là cô không thật sự muốn tới gần nhóm bọn họ, nhưng lại không
quá phản cảm với họ, đặc biệt là Dương Kế Trầm. Có một số người luôn
hấp dẫn người khác tới gần, vẻ ngoài của anh, khí chất của anh, nghề
nghiệp của anh, tất cả mọi thứ trên người anh đều chồng chéo và biến thành
sức hút đặc biệt.

So với người dịu dàng và ấm áp, Giang Nhiễm thấy mình thích một người
khuếch đại hơn. Cô thích người mang theo vẻ càn rỡ và tự do như vậy.

Con người thường hứng thú với những thứ khiến mình tràn ngập mong đợi
hoặc không thể thực hiện được.

Giang Nhiễm nói: “Nếu như có thể, thì đúng là tao muốn thích anh ấy sớm
một chút.”

Quý Vân Tiên nói: “Đúng vậy, nếu như có thể, tao cũng muốn quen Gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.