Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 284

Giang Nhiễm nhìn một đống gấu bông xanh xanh đỏ đỏ đủ loại trong ngực
thì chợt có cảm giác thỏa mãn khó nói thành lời.

Thỉnh thoảng Giang Nhiễm có chơi thử vận nhưng chưa gắp được bao giờ.
Từ nhỏ đến lớn Giang Mi cũng không mua cho cô nhiều, thứ đồ chơi lớn
nhất cô có được có lẽ là quà sinh nhật năm 10 tuổi Giang Mi mua cho. Đó
là một con búp bê biết hát, nhưng sau càng lớn rồi thì những thứ này tự
nhiên cũng ít dần đi.

Nhưng thật ra cô vẫn còn rất thích chúng.

Quý Vân Tiên kinh hồn bạt vía chạy qua rồi túm lấy gấu bông ếch xanh
nhỏ trong ngực Giang Nhiễm mà nhào nặn: “Gia Khải cùi bắp chết đi được,
không gắp lấy nổi một con. Có đại thần như Trầm ca ở đó mà không học
hỏi được tí nào.”

Giang Nhiễm: “…”

Không học hỏi được gì hả, có lẽ anh cũng sẽ xem thường Trương Gia Khải
rồi nói dựa vào đầu óc là gắp được.

Giang Nhiễm thấy Quý Vân Tiên thích không buông tay thì nói: “Mày lấy
mấy con đi, nhiều lắm.”

Quý Vân Tiên bỗng cười một tiếng: “Tao lấy của mày làm gì, đây là Trầm
ca gắp để dỗ mày mà.”

Dỗ cô?

Quý Vân Tiên dùng một tay bóp mũi, cánh tay kia lại ve vẩy phía trước:
“Mày biết đây là gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.