Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 330

Dương Kế Trầm vắt quần áo trên khung sắt của giường rồi đi qua và ngồi
xuống, sau đó cầm mắt cá chân của cô lên xem thử.

Giang Nhiễm bị động tác này dọa sợ nên bất giác co chân lại.

“Đừng nhúc nhích.” Anh nhíu lông mày.

Nhiệt độ từ lòng bàn tay anh khiến người ta phải giật mình, dòng nước ấm
nóng ấy như truyền từ mắt cá chân lên tới ngực khiến mặt Giang Nhiễm
nóng như lửa đốt.

Dương Kế Trầm nói: “Trước kia có bị nứt chân không?”

“Có…”

“Trong nhà vệ sinh có chậu, ngâm chân đi. Năm nay lạnh thế này thì phải
giữ gìn cẩn thận một chút, nếu không tôi đoán sẽ lại bị nứt chân đấy.”

“Ơ?”

Giang Nhiễm khom người gần lại để xem chân mình.

Quả nhiên, ngón chân út của cô đã đỏ bừng, thậm chí còn hơi sưng lên, mà
vì lạnh nên bàn chân đã trắng bệch cả rồi.

Dương Kế Trầm đứng dậy vào nhà vệ sinh, anh còn tiện thể xoay vai để
giãn gân giãn cốt. Chốc lát sau, anh bê một chậu nước nóng tới đặt dưới
chân cô.

“Ngâm lâu một chút, tôi đi dội cái người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.