Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 380

đối tượng rồi không?”

Dương Kế Trầm cũng không giấu giếm mà đáp dứt khoát: “Đang theo đuổi
ạ.”

Bà ngoại cười tươi như hoa rồi hỏi: “Cô gái đó ở đâu? Bao lớn rồi? Làm
gì? Hai đứa quen nhau thế nào? Tình hình trong nhà ra sao? Dáng dấp thế
nào? Hai đứa đến bước nào rồi?”

Lúc nghe Dương Kế Trầm nói 18 tuổi và đang học lớp 12, bà ngoại vơ
ngay lấy cái chổi rồi mắng: “Thằng ranh con, hôm nay bà phải đánh mày
mông nở hoa mới thôi! Suốt ngày làm chuyện không đứng đắn, còn theo
đuổi đứa bé đang đi học nữa!”

Khi còn bé Dương Kế Trầm cũng đã chịu không ít đòn roi của bà ngoại.
Mấy cậu con trai luôn rất tò mò, lúc thì làm hỏng cái này lúc lại chọc cái
kia, sau những lúc ấy anh sẽ bị bà ngoại đuổi quanh sân. Cho đến năm
mười mấy tuổi trở đi, cuối cùng bà ngoại cũng không đánh anh nữa, bởi lúc
ấy cháu bà cũng đã trưởng thành rất nhanh, mà cũng ngày càng hiểu
chuyện hơn.

Bà ngoại ra ngoài luôn khen cháu mình cao ráo lại thông minh, còn rất hiểu
chuyện nữa.

Lúc đầu bà vốn không lo lắng gì, mãi cho tới khi nhà họ Dương xảy ra
chuyện, sau đó lại nghe tin anh đánh nhau và làm chuyện không đàng
hoàng ở bên ngoài. Đến bây giờ còn đi đua xe vừa nguy hiểm vừa không có
tiền đồ, bà ngoại cũng giận lắm nhưng lại không quản nổi anh.

Những cái đó thì cũng thôi đi, bây giờ lại dám có ý với cô nhóc đang còn đi
học. Đúng là học hư rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.