Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 382

tất cả chỉ dựa vào ánh đèn chiếu sáng. Ở trung tâm của quán có một sân
khấu nhỏ để ca sĩ ca hát.

Mấy người Trương Gia Khải ngồi ở bàn 6 người trên tầng 2, ở đây có tầm
nhìn tốt, vị trí cũng rất rộng rãi.

Lúc Dương Kế Trầm tới, bọn họ đã gọi đồ ăn xong rồi. Cả một bàn hình
chữ nhật đều là đồ ăn, mà gọi bừa một món ăn ở đây cũng mất tới hàng
trăm tệ. Một bàn này có lẽ cũng phải một hai nghìn tệ, chưa kể đến hai chai
rượu kia.

Dương Kế Trầm kéo ghế ra rồi ngồi xuống mà trêu: “Không phải mấy cậu
gọi tôi đến trả tiền đấy chứ?”

Chu Thụ cũng nghịch ngợm nói: “Anh không trả thì ai trả, ai bảo anh là
người có nhiều tiền nhất.”

Dương Kế Trầm: “Bây giờ trong thẻ ngân hàng của tôi chỉ còn 5 vạn tệ
thôi, chắc là người nghèo nhất trong số các cậu.”

“Mẹ kiếp! Anh đi Macao đánh bạc à?”

Trương Gia Khải thấy Dương Kế Trầm không giống như nói đùa nên hỏi:
“Trước đó anh bận gì thế? Đầu tư bất động sản à?”

Dương Kế Trầm: “Đại khái thế, làm ít chuyện, mặt khác là tiết kiệm một
khoản, định về sau mua nhà ở nơi khác.”

Tất cả đều khiếp sợ nhìn anh: “…”

Dương Kế Trầm vẫn luôn là một người vô dục vô cầu và không có kế
hoạch, giống như kẻ lang bạt khắp nơi không có chỗ ở cố định, cũng thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.