Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 397

Hơn nữa, hôm nay cô lờ mờ nhận ra anh có gì đó là lạ. Đôi mắt đen kia
nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt cũng là tìm đến tính sổ.

Dương Kế Trầm kéo khóe môi: “Đứng ở đó làm gì?”

Giang Nhiễm rì rì đi qua rồi hỏi: “Anh về từ lúc nào?”

“Hôm nay.”

“À…”

Một hồi yên tĩnh.

Cô như đứa bé làm sai mà đứng cúi đầu ở đó, cả người lộ ra da thịt trắng
nõn tinh tế và đường cong xinh đẹp.

Dương Kế Trầm đánh mắt đi chỗ khác rồi hơi nhăn đầu mày lại.

Có lẽ vì đã uống chút rượu, lại muốn mau chóng về để gặp cô nên lòng anh
có hơi xao động.

Anh nói: “Mang trà sữa cho em đấy, muốn uống không?”

Giang Nhiễm ngước mắt lên thì thấy trên bàn có hai cốc trà sữa của tiệm
JY kia.

Dương Kế Trầm còn nói: “Hâm nóng rồi.”

Trước khi ăn cơm Giang Nhiễm đã uống một chai Sprite nên lúc này không
còn bụng nữa, cô lắc đầu nói: “Để lát nữa uống đi, em không uống được
nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.