Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 435

Quý Vân Tiên ở đầu kia vẫn luôn ngập tràn sức sống như thế: “Ô, sao hôm
nay lại gọi điện cho tao thế?”

Giang Nhiễm nhìn về phía cửa kia một chút, sau khi xác định không có
động tĩnh gì thì mới hạ giọng nói: “Tao thấy buồn bực quá.”

“Buồn bực cái gì? Gần đây mày cười rất ngọt mà?”

Giang Nhiễm sờ mặt mình: “Có à?”

“Có, trưa nào từ chỗ Trầm ca về mày cũng vui như hoa. Tao thấy thỉnh
thoảng mày còn ngồi đó cười như đồ ngốc nữa, đúng kiểu thiếu nữ mộng
mơ ấy.”

Mặt Giang Nhiễm đỏ ửng: “Mày mới mơ mộng.”

“Ha ha, mày còn chối đi. Gần đây Trầm ca có nói gì với mày không? Tao
hỏi Gia Khải cho mày nhưng anh ấy sống chết không chịu nói. Tao thấy
nhất định là có gì đó, ví dụ như Trầm ca thích mày.”

Giang Nhiễm nhỏ giọng nói: “Tao cũng nghĩ anh ấy có ý với tao. Gần đây
tao còn thấy anh ấy cố tình tìm tao tới ăn cơm.”

Quý Vân Tiên ở đầu bên kia cười ha ha: “Đương nhiên là cố tình rồi, đừng
bảo tao là bây giờ mày mới nhận ra nhé?”

“…”

“Có điều trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tưởng mà, đúng là Trầm ca chưa
nhận ra được thì phải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.