Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 436

Giang Nhiễm chọc chọc vào mắt bạch tuộc: “Mày nói nếu anh ấy thích tao,
thì thích cái gì? Tao thấy mình chẳng có điểm nào tốt. Người khác còn có
tài năng, tao thì chẳng biết gì cả.”

Từ nhỏ đến giờ, ngoài thành tích tốt một chút thì Giang Nhiễm thật sự
không có gì quá nổi bật. Nói đến vẽ tranh thì có thể vẽ heo thành bươm
bướm, hát hò thì có thể hát quốc ca thành nhạc thiếu nhi. Mà ngay cả nhảy
cô cũng làm không ra hồn vì động tác quá cứng. Lần biểu diễn trước suýt
chút nữa đã giết chết Giang Nhiễm, mà đó cũng là lần đầu tiên cô lên sân
khấu biểu diễn.

Mặt mũi Giang Nhiễm bình thường, lại không biết ăn mặc như các bạn nữ
khác. Gia đình phổ thông, thậm chí còn là gia đình đơn thân, không giống
những người có người nhà giỏi giang kia. Về tính cách thì cũng là kiểu phổ
thông, không có gì đặc biệt.

Vả lại, chút thành tích học tập ấy mà hòa nhập vào xã hội thì có tính là gì.
Nếu cô có thể thi đỗ Thanh Hoa hay Bắc Đại thì mới gọi là giỏi giang trong
một việc gì đó.

Nếu so sánh ra thì Dương Kế Trầm mặt mũi tuấn lãng, người cao thân dài,
bề ngoài không có gì phải chê trách. Mà anh cũng là người được xưng tụng
là nhân vật số một số hai trong lĩnh vực của mình, rồi được người ta vây
quanh và sùng bái. Về phần gia cảnh, tuy bố mẹ mất từ sớm nhưng anh vẫn
luôn dựa vào mình mà phấn đấu từng bước một, cũng là một thanh niên cố
gắng chân chân thực thực.

Thích một người sẽ khiến bản thân rơi vào tự ti. Người kia ở trong lòng bạn
quá mức đẹp đẽ và hoàn hảo, tới mức có thế nào bạn cũng sẽ thấy mình
không xứng với anh ấy.

Vì thích, nên anh ấy là tốt nhất trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.