Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 439

Giang Nhiễm cởi một cái áo len ra để mặc đồng phục trông không bị thùng
thình.

Việc buôn bán của tiệm trà sữa vẫn tốt như trước, nhân viên cửa hàng đã
quen với việc cô tới đây, nên tới trưa mà trông thấy thì kiểu gì cũng thuận
miệng nói: “Ông chủ Dương đang ở bên trong.”

Một số học sinh thường tới mua trà sữa cũng quen mặt Giang Nhiễm.
Trong trường học đã lưu truyền rất nhiều tin đồn về bà chủ này, tóm lại nữ
sinh nghe được thì rơi lệ, mà nam sinh thì trầm mặc.

Giang Nhiễm vừa vào cửa đã hắt xì hơi 3 cái.

Dương Kế Trầm đặt hai tay ra sau đầu để gối lên nghỉ ngơi, anh nghe được
tiếng thì mở mắt ra và hỏi với giọng khàn khàn: “Đến rồi à?”

Giang Nhiễm gật gật đầu.

Mắt anh có tia máu trông rất mệt mỏi.

Giang Nhiễm nhẹ giọng hỏi: “Tối qua anh không ngủ à?”

“Ừm.”

“Bận việc lắm à?”

Dương Kế Trầm hơi cong khóe miệng, sau đó nhắm mắt lại nói: “Bận cái
gì, tối qua chơi mạt chược thâu đêm.”

Giang Nhiễm: “…”

Dương Kế Trầm: “Thắng được 1000 tệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.