Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 499

Giang Nhiễm không đụng đến cốc trà sữa kia, vị ngọt của nó khiến dạ dày
cô thấy khó chịu, nhưng đây là Vân Tiên cho nên cô không thể vứt đi được.

Tan học, Giang Nhiễm định lấy điện thoại ra xem giờ theo thói quen, nhưng
khi sờ vào cặp sách trống rỗng thì mới nhớ ra tối qua cô đã tắt máy rồi.

Điện thoại đi dộng màu hồng kia bị cô cất vào trong hộp điện thoại, thẻ sim
cũng được Giang Nhiễm gói vào trong giấy và cất vào ngăn kéo.

Cô không muốn nhìn thấy tin nhắn và điện thoại của anh, không muốn nói
chuyện với anh, không muốn nhìn thấy bất kì thứ gì có liên quan đến anh.

Bao gồm con bạch tuộc bự kia, cả nó cũng bị cô buộc thành hình tròn rồi
ném vào ngăn tận cùng của tủ.

Cô muốn tới chất vấn anh, nhưng phải dùng thân phận gì để chất vấn đây?
Chẳng may anh hời hợt nói đúng vậy đấy, vì giống nên trêu đùa em thôi thì
đến cả chút tự tôn cuối cùng cô cũng không giữ được nữa rồi.

Giang Nhiễm ra khỏi tòa nhà dạy học thì vỗ vỗ vào mặt mình mà tự nhủ:
“Chuyên tâm học đi.”

Dương Kế Trầm cố tình dậy từ sớm rồi ra giao lộ chờ cô, nhưng chờ tới khi
mặt trời lên tới đỉnh lúc 7 giờ mà vẫn không chờ được. Cuối cùng, anh lại
chờ được Giang Mi lái xe điện đi làm.

Đây là lần đầu tiên anh chính thức gặp Giang Mi. Đúng là Giang Nhiễm rất
giống bà, cả hai mẹ con đều là những người rất xinh đẹp.

Sau đó Dương Kế Trầm tới tiệm trà sữa vào buổi sáng, anh gửi hơn 50 tin
nhắn cho cô nhưng đều không được đáp lại. Đâu giống như hai ngày trước,
chỉ cần hết giờ học sẽ trả lời anh ngay. Mà anh lại ngại cô đang đi học nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.