Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 543

Thật ra Giang Nhiễm rất muốn đâm đầu xuống biển, cô thấy mình không
còn mặt mũi nào mà về gặp mọi người nữa.

Sau khi thấy rõ hai người nắm tay nhau, Chu Thụ mới hô to: “Thành đôi
rồi, thành đôi rồi!”

Dương Kế Trầm kéo Giang Nhiễm ngồi xuống, đoàn người cũng thức thời
nhường lại chỗ cho họ.

Anh không nói chuyện với ai khác mà rất tự nhiên hỏi Giang Nhiễm:
“Muốn ăn gì không? Anh thấy lúc nãy em chưa ăn được mấy.”

Giang Nhiễm lắc đầu: “Không cần.”

Dương Kế Trầm trêu cô: “Sao lại không cần, trưa nào cũng phải ăn hai bát
cơm to với một chậu thức ăn và một cái bánh bao chay, tối thì một bát ô tô
canh cá, một quả táo với một quả chuối tiêu mới no được, đêm cũng sẽ ăn
khuya. Anh đâu thể để em bị đói được, đúng không?”

Mặt Giang Nhiễm nóng lên, sau đó u oán nhìn Dương Kế Trầm.

Dương Kế Trầm lấy một cây xúc xích nướng cho cô: “Lúc nãy ăn cũng
tương đối rồi, không sao, ăn bừa thêm một chút đi.”

Chu Thụ cầm cành cây vẽ vòng tròn, rồi mắt nhỏ lại nhìn bọn họ chằm
chằm mà vui cười: “Anh còn đưa Tiểu Nhiễm ăn xúc xích nữa, miệng
người ta đã sưng thành lạp xưởng rồi kia kìa.”

Tay Giang Nhiễm run lên một cái, xúc xích cũng suýt nữa rơi thẳng xuống
đất.

Quý Vân Tiên nghi hoặc nhìn Giang Nhiễm mấy giây, sau đó vỗ đầu và chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.