Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 613

Có điều tình bạn giữa bọn họ là thật. Ngoài mặt Dương Kế Trầm không phá
vỡ, nhưng từ lời nói và hành động cũng thấy được rằng anh đang lạnh nhạt
với Từ Chi Hạ, cũng là đang cảnh cáo cô ta.

Từ Chi Hạ đã dự đoán được việc họ ở bên nhau từ sớm, chẳng qua chỉ là
vấn đề thời gian mà thôi, thế nên cô ta không tới bữa tiệc bên bờ biển ngày
đó. Chỉ là Từ Chi Hạ không ngờ cho tới giờ Dương Kế Trầm vẫn không nói
với mình một câu. Sự lãnh đạm kia chợt dâng lên trong lơ đãng, tuy anh
không làm cô ta khó xử chút nào, nhưng vẫn khiến Từ Chi Hạ biết sức
nặng của bản thân mình trong lòng anh.

Nhiều năm tình nghĩa như thế chẳng bằng được một học sinh cấp 3 mới
quen nửa năm.

Từ Chi Hạ cười lạnh, khuôn mặt của cô ta dưới ánh đèn mờ nhạt vừa gầy
lại vừa trắng, nhất là ánh mắt kia càng sắc bén vô cùng.

Cô ta nói: “Dăm ba câu của anh ấy đã dỗ được cô rồi à? Không lẽ cô gái
kia không trở thành cục u trong lòng cô? Anh ấy thích cô cái gì? Cô có thể
mang lại cho anh ấy cái gì?

Giang Nhiễm rũ mắt xuống, vẻ mặt cũng lạnh nhạt.

Từ Chi Hạ bóp khăn giấy trong tay thành vụn nhỏ rồi nói: “Chẳng qua chỉ
là mới mẻ nhất thời thôi.”

Cô ta nắm chặt mấy mảnh giấy kia rồi ném vào thùng rác, sau đó cũng
không nhìn Giang Nhiễm mà đi thẳng.

Giang Nhiễm cúi đầu, mũi chân chống trên mặt đất thỉnh thoảng lại cọ cọ
một chút. Cô nghĩ chỉ có cô mới biết rốt cuộc anh có thích mình hay không,
bởi tình cảm của anh chỉ dùng trên người cô, bởi chỉ có hai người họ mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.