Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 692

sốt ruột nói không đứng đắn, đáng ghét, không để ý đến anh nữa.

Cô gái nhỏ đỏ mặt nói lời hờn dỗi đầy nhu tình mật ý.

Dương Kế Trầm ôm chặt cô, rồi hôn lên mà chặn ngang khuôn miệng xinh
đẹp kia.

Giang Nhiễm bị anh dọa sợ, hai ngày trước có người còn ngại ban ngày nhà
cô có người, vậy mà bây giờ lại dám hôn thẳng thừng thế này, đúng là lòng
đàn ông như kim dưới đáy biển.

Nhưng nụ hôn này kéo dài không lâu, đúng là anh cũng có chừng có mực.

Sau đó Dương Kế Trầm nói: “Mai anh đi rồi.”

Giang Nhiễm gật đầu, cô cũng biết vậy. Lần thi đấu này phân ra sáu thành
phố, cũng là sáu chặng của lộ trình, trước trước sau sau phải tới tháng 11
mới chính thức kết thúc, tháng 12 là cuối năm sẽ tổng kết điểm tích lũy và
xếp hạng, vân vân.

Giang Nhiễm: “Vậy anh sẽ về chứ?”

“Anh về làm gì? Đến lúc đó em cũng không ở đây.”

“Thế nhà anh thuê kia thì sao?”

“Thì thuê thôi, cũng không thiếu chút tiền ấy.”

Căn nhà bên cạnh nhà Giang Nhiễm kia nằm ở nơi vắng vẻ, nhà không mới
nên Dương Kế Trầm thuê nửa năm cũng chỉ mất 3000 tệ.

Dương Kế Trầm: “Thế nên đêm nay sẽ cố gắng cho em thoải mái một chút?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.