Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 809

bước ra ngoài, thế là hai người cứ chạy đuổi vòng quanh trong phòng học
như thế.

“Cứu mạng! Tiểu Nhiễm! Cứu mạng! Sao bạn cậu đanh đá thế!” Tống Dật
Thịnh chạy quanh một vòng rồi vội vã hô lên.

Giang Nhiễm chưa kịp đáp lại thì người đã chạy đến một nửa bên khác.

Quý Vân Tiên chỉ vào cậu ấy: “Cậu bảo ai đanh đá, cậu mới đanh đá!”

Tống Dật Thịnh sải bước chân dài mà chạy, người lại nói: “Á á, tính cậu
ghê gớm thế này về sau không gả được đâu. Hỏi mấy đồng chí nam ở đây
xem có ai thích kiểu như cậu!”

“Tôi cũng có gả cho cậu đâu, liên quan gì đến cậu! Cậu đứng lại đó cho
tôi!”

“Con gái đừng nói lời thô tục!”

Tống Dật Thịnh chạy mệt rồi thì xua tay ra hiệu đình chiến, Quý Vân Tiên
lại không kịp đề phòng nên đâm thẳng vào người cậu ấy. Tống Dật Thịnh
giữ chặt cô ấy lại, lòng bàn tay của thiếu niên nóng rực khiến Quý Vân Tiên
chợt rụt tay về, sau đó dữ dằn nhìn cậu.

Tống Dật Thịnh nhìn lòng bàn tay của mình một chút, ơ, lần đầu tiên chạm
vào tay con gái của cậu lại trúng phải quả ớt nhỏ này?

Cậu ấy thở dài rồi giơ tay đầu hàng: “Cậu muốn làm gì thì làm đi.”

Quý Vân Tiên lấy bút máy của Tống Dật Thịnh rồi vẽ mặt hổ cho cậu ấy.

Lúc thầy giáo môn chung gọi đích danh lên trả lời câu hỏi, Tống Dật Thịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.