Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 810

vừa đứng dậy và ngẩng đầu lên thì toàn lớp đã cười vang. Tống Dật Thịnh
da mặt dày đã quen, nhưng vẫn lẩm bẩm vài tiếng với Quý Vân Tiên: “Con
nhóc thối, lần sau cậu chờ đó!”

“Không có lần sau, bái bai ngài!”

Hôm sau Quý Vân Tiên đã thu dọn hành lí rồi phủi mông rời đi.

Tống Dật Thịnh hấp tấp chạy đi ăn cơm trưa cùng Giang Nhiễm, sau đó hỏi
rồi mới biết tin ấy. Lúc này lại đến lượt Giang Nhiễm hóng chuyện, cô hỏi:
“Không phải là cậu thích bạn tôi đấy chứ?”

Tống Dật Thịnh vẫn là vẻ mặt đó: “Có nực cười không hả bạn học, thích
cậu ta? Tôi đường đường là học bá đứng đầu của học viện kinh tế mà lại
thích cậu ta? Tôi hỏi bừa chút thôi, vẽ hổ khó tẩy lắm đó.”

Giang Nhiễm nói: “Tính nó như thế đấy, gặp ai cũng thân quen được, vì coi
cậu là bạn nên mới đùa như thế. Gần đây… tâm trạng của nó không tốt lắm,
cũng dễ nổi giận, xin lỗi.”

“Hai chúng ta như nhau cả, bạn của cậu cũng là bạn của tôi. Mà sao bạn trai
không đến tìm cậu thế, về sau hai người cứ ở xa như thế này à?”

“Chắc thi đấu xong anh ấy sẽ đến dây, về sau có lẽ cũng ở lại luôn, cụ thể
thế nào thì chưa bàn kĩ. Chờ anh ấy thi xong rồi lại nói, còn sớm mà, cũng
không vội.”

“Cậu thích gì ở anh ấy? Sao hai người lại đến với nhau?”

Trương Giai Giai liếc nhìn cậu ấy: “Sao cậu còn nhiều chuyện hơn con gái
thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.