Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 812

Bốn cô gái chuồn ra khỏi phòng ngủ, đêm đến cũng không trở lại. Các quán
trước chợ hơi khói hun tới đen người, nhưng lại có mùi thơm rất đặc biệt.
Hai bình rượu, bốn chai bia, một ít xiên nướng ăn tới sau nửa đêm.

Từ Đan say đến bất tỉnh nhân sự, Giang Nhiễm thuê khách sạn rồi khiêng
người vào bên trong. Cô cũng chưa uống rượu độ cao như thế bao giờ, chỉ
một chén mà đã mơ mơ hồ hồ, đến đứng cũng không vững được nữa. Cô
nghiêng ngả mấy lần rồi ngã xuống bên cạnh Từ Đan.

Từ Đan đi tìm bạn trai vào Quốc khánh, lúc đầu họ vẫn tình nồng ý mật mà
chơi rất vui vẻ. Từ Đan muốn gặp bạn bè ở trường mới của anh ta một chút,
nhưng nhà trai không chịu, nói là bạn bè đã về nhà cả rồi. Không gặp thì
không gặp, nhưng Từ Đan muốn anh ta đăng một ảnh chụp chung của bọn
họ. Sau đó nhà trai vẫn không chịu, anh ta nói ‘show’ ân ái như thế quá
ngây thơ.

Từ Đan bực lên nên khóc ầm ĩ nói anh ta không yêu cô ấy nữa, đã thay đổi
rồi. Thế nhưng nhiều cô gái rất dễ dỗ, hôn rồi hôn, ôm rồi ôm, đăng thêm
bức ảnh là dỗ được.

Nhưng người nam kia lại lén xóa đi.

Ngày hôm sau hai người cãi nhau vì chuyện này, Từ Đan như nổi điên hỏi
anh ta: “Có phải anh chán tôi rồi không? Hả? Có phải quen ai khác rồi nên
thấy yêu tôi không còn ý nghĩa gì nữa không?”

Cô ấy hùng hổ dọa người, cố tình gây sự nên bên nam cũng không muốn dỗ
nữa. Anh ta thấy phiền chán mà quát: “Ông đây thấy phiền đấy, cô có thể
không làm loạn như thế không. Ai mà chẳng bận rộn, thế này có ý nghĩa gì
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.