Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 867

Đợi lên năm 2 năm 3 đại học ít lớp hơn thì chuyển sang bên này.”

“Vậy về sau chúng ta cũng ở lại Chiết Châu à?”

“Mấy năm gần đây nơi này phát triển không tệ, thậm chí còn phát đạt hơn
Mặc Thành. Môi trường ở đây cũng tốt, tiền nhà này vẫn nằm trong phạm
vi anh chi trả được, định cư ở đây vừa không áp lực như thành phố cấp
thấp, lại vừa không thấy bị lạc hậu. Nếu về sau em tốt nghiệp, trường học
có thể giới thiệu việc cho là tốt nhất.”

Giang Nhiễm cười nhàn nhạt: “Anh đã nói chuyện này với bố mẹ em
chưa?”

“Vẫn chưa, em còn nhỏ, như vậy có vẻ hơi nhanh đối với bọn họ. Sau này
lại nói đi, lúc đó cũng chưa muộn.”

“Tính cả tuổi mụ thì qua hôm nay em đã 20 rồi.”

Miệng của Dương Kế Trầm nhếch lên, anh xoay người nhìn cô, tay cũng
chống trên kệ bếp lưu ly: “Em thế này là đang ám chỉ gì với anh?”

Giang Nhiễm chắp hai tay sau lưng, cô hỏi: “Hôm nay em có quà sinh nhật
khác không?”

“Vậy bà Dương còn muốn gì nữa?”

Giang Nhiễm đi lên phía trước một bước, giày đi tuyết đụng vào mũi giày
của anh. Cô chỉ đứng đến ngực Dương Kế Trầm, cũng chỉ có thể ngước mắt
nhìn lên. Giang Nhiễm vươn tay, ngón tay cách áo len mà trượt từ lồng
ngực tới bên hông của anh, sau đó chợt nâng góc áo len lên. Chỉ nâng lên
một chút là đã lộ ra phần thắt lưng, tiếp đó cô trượt trái trượt phải rồi chạm
vào khóa thắt lưng của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.