Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 872

sau đó lại không nhịn được mà gọi “bảo bối”.

Có câu Giang Nhiễm nói rất đúng, bọn họ không thể đi vào lối mòn, không
thể phạm vào sai lầm của Trịnh Phong và Giang Mi. Anh càng không thể
phạm vào sai lầm của Dương Siêu, anh không thể để cả mình và bạn đời
buồn khổ rơi lệ.

Công thành danh toại đúng là rất tốt đẹp, nhưng chính chúng cũng dễ khiến
người ta đánh mất cảm giác phương hướng.

Khi anh bắt đầu nổi danh cũng sẽ tự phụ và cao ngạo, tính cách càng thay
đổi không ít. Nhưng như thế mới là tuổi trẻ, ngọn lửa trên người kia cũng
không thể áp xuống được. Nếu như khi ấy không gặp được Giang Nhiễm,
có lẽ anh sẽ biến thành một Trịnh Phong thứ hai.

Đời này ai mà không theo danh trục lợi.

Nhưng vì cái gì, vì ai thì không thể quên.

Quần áo ném hết xuống một chỗ, lúc Giang Nhiễm trượt từ dương cầm
xuống thì người cũng khẽ run lên. Dương Kế Trầm nhặt áo khoác của mình
rồi ôm lấy cô.

Dương Kế Trầm mặc quần vào nhưng không cài mà để mở nơi đó, anh vẫn
để lộ thân trên, cũng đi chân trần trên sàn.

“Có lạnh không?” Anh hỏi.

“Vẫn ổn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.