Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 873

Dương Kế Trầm sờ lên mặt cô: “Ra nhiều mồ hôi như thế à, lát nữa tắm
xong rồi lại mặc quần áo. Vào phòng tắm chờ anh, xả nước ấm vào bồn tắm
đi.”

Giang Nhiễm ngây ngốc đi ra ngoài như chim cánh cụt, lúc đi tới cửa còn
quay đầu lại nhìn anh một cái. Anh đang nhặt quần áo, khi anh xoay người
sẽ lộ ra xương cột sống và đường cong cơ thể dưới ánh trăng.

Giang Nhiễm đột nhiên nhướng mày, trên vai anh có một khoảng máu máu
đọng vừa đỏ vừa xanh.

Cô nhấc chân muốn quay lại, nhưng xương cốt lại mềm nhũn, rồi còn suýt
chút nữa đã ngã sụp xuống đất.

Dương Kế Trầm nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô, anh thở dài rồi ôm ngang
người tới phòng tắm.

“Được đến thế này thôi à, còn tưởng cuối cùng hổ cái cũng phát uy.”

Giang Nhiễm véo vào ngực anh, nhưng nơi đó lại cứng rắn tới không véo
được: “Vai của anh bị sao thế?”

“Bị sao à, bị hổ cào vài đường.”

“Em nói chỗ máu đọng kìa, bị to như thế đừng nói là lúc nãy do em đẩy mà
thành.”

Dương Kế Trầm thả cô xuống cắp bồn cầu rồi xả nước vào bồn tắm. Anh
nói tùy ý: “Đợt trước bị ngã.”

“Đợt trước là lúc nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.