Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 926

“Không còn cách nào khác, ai bảo em là ác bá trong thôn, thôn dân chỉ có
thể ngậm ngùi chịu đựng thôi.”

Giang Nhiễm đánh anh: “Anh mới là ác bá!”

“Em nhìn em xem, động một tí là đấm đá, không phải ác bá thì là gì.”

“Anh đáng ghét chết đi được! Anh mới là ác bá!”

Cánh tay Dương Kế Trầm vừa thu vào đã ôm lấy cổ cô, Giang Nhiễm bị
khống chế bên trong, sau đó anh cũng kéo cô tiến vào thang máy.

Cửa vừa mở ra, bàn dài bên trong đã ngập tràn hơi nóng, hương lẩu cũng
dần lan tỏa khắp nơi. Mấy cô gái rửa rửa thái thái rồi bày đồ ăn lên bàn, âu
nước chanh cũng đã pha xong, bốn người đàn ông trong phòng khách thì
đang chơi cá ngựa.

Chu Thụ nhảy từ trên sofa xuống đất rồi lắc xúc xắc trong cốc nhựa: “Thiên
linh linh địa linh linh, đôi lục! Đôi lục!

Cuối cùng lại ra nhọt, Chu Thụ nói: “Ha! Nhọt cũng được, có thể đi lùi.
Tránh ra, tôi phải xuất chuồng!”

Tống Dật Thịnh “ơ” một tiếng như học được kiến thức mới, sau đó kinh
ngạc hỏi: “Còn đi lùi theo cách này được ạ?”

Chu Thụ: “Em trai nhỏ, học tập nhiều một chút.”

Trương Gia Khải thả quân cá ngựa của Chu Thụ về vị trí cũ: “Em đừng
nghe cậu ta nói linh tinh, ván này chúng ta nhập gia tùy tục, không chơi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.