Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 95

“Ngẩng đầu tôi nhìn xem.” Anh để xe đẩy ở bên cạnh rồi tựa vào bức tường
trắng.

Giang Nhiễm không chịu làm gì cả.

“Lần đầu nghe thấy mấy câu như thế à?”

Giang Nhiễm ngầm thừa nhận.

Dương Kế Trầm vẫn tùy ý, lười biếng nói: “Thấy giòi bao giờ chưa? Hắn là
như thế đấy.”

“Vâng…”

Có vẻ như cô rất tiêu cực.

Anh nhìn cô, cả hai người đều không nói gì.

Một lúc lâu sau, anh đột nhiên gọi tên cô: “Giang Nhiễm.”

“Dạ?”

Dương Kế Trầm nói: “Đầu tháng 2 tôi thi đấu ở đây, em đến xem đi.”

“Gì cơ ạ?”

Cô ngẩng đầu, ánh nước trong hai mắt hiện lên vẻ mờ mịt, hai gò má vẫn
đỏ rực như cũ.

Dương Kế Trầm tươi cười rồi thấp giọng nói: “Đến xem trò hay.”

Giang Nhiễm vẫn lờ mờ như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.