OẲN TÀ RROẰN - Trang 120

- Bởi vì lần này là lần đầu, cô với tôi được đi chơi phong cảnh với

nhau, vả chúng ta chỉ là đôi bạn.

Minh hiểu ý, thở dài, lăm đăm con mắt nhìn ra chỗ xa xa mù mịt. Lúc

ấy mưa đã ngớt, gió đã yên. Ánh nắng vàng dát trên thảm núi biếc, lơ thơ
mấy bụi cây xanh rờn. Con sông uốn éo khúc mình, nhẹ nhàng đưa chiếc
thuyền buồm nâu sẫm.

Hết chuyện tình tứ, đến chuyện văn chương, Minh nói:

- Bài từ khúc anh làm ngày độ đầu hè, thế nào nhỉ, anh thử đọc lại em

nghe.

Nhã mỉm cười, bảo Minh ngồi xuống mỏm đá, rồi đọc:

Khắc khoải tiếng quyên trong bụi,

Lập loè lửa lựu đầu tường,

Án sách lơ thơ,

Phòng văn hiu hắt,

Song hồ lọt bóng tà dương,

Biện Hòa luống những thương cho kiếp,

Tưởng kiếp văn chương cũng đoạn trường,

Lệ riêng hoài, ai thương?

Trận gió quạt cơn u uất,

Gót sen động giấc mơ màng,

Tan mác hồn xưa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.