OẲN TÀ RROẰN - Trang 131

OẲN TÀ RROẰN

Nguyễn Công Hoan

www.dtv-ebook.com

Đàn Bà Là Giống Yếu

Sau năm năm chuyên môn khảo cứu các thớ thịt đàn ông, cái Bống đã

biết đặt cái sắc đẹp của mình vào những công cuộc khai mỏ.

Quả tim nó chẳng phải là cái bắp thịt đỏ hỏn, thoi thóp, cảm động nữa.

Quả tim nó đã biến thành một gian buồng nhỏ, bọc sắt, có ống thu lôi, trong
đó chứa chất biết bao nhiêu hy vọng của những anh chàng dại dột, nhìn đời
qua cửa sổ nhà trường, tay cắp sách, miệng lẩm nhẩm, nhắc lại câu: Đàn bà
là giống yếu.

Một hôm, trong rạp hát, giữa chốn tối tăm, nó đã mỉm cười, đem quả

tim quý hóa đó, nũng nịu đặt vào lòng một quan phủ góa vợ, mà bước một
bước lên chức bà lớn nghênh ngang.

Hình như trời đã đặt một cái khuôn riêng để đúc nặn các người làm bà

lớn, nên chẳng mấy chốc, bà phủ đã được đúng kiểu mẫu. Chỉ riêng bộ mặt
cũng đã long trọng. Người ta tưởng chiếc bánh giầy đám cưới, ở giữa đặt
một quả chuối ngự, và ngay đầu quả chuối, nằm dài hai múi cà chua. Rồi
khi hai múi cà chua tách ra để theo nhịp với cặp mắt híp, đưa quan ông vào
chốn nát bàn, thì ai cũng phải thấy một cái hố sâu thăm thẳm, sâu như bụng
dạ một người đàn bà!

Song, quan ông lại có cái hình thể khác hẳn. Vì ở người ngài cái gì

cũng cong, từ cái sống mũi đến cái lương tâm, từ cái lưng đến cách xử kiện.
Tuổi đã già mà ái tình còn trẻ. Ngài mua được người ngọc ở chốn thành thị
về để hầu hạ sớm khuya, thì thỏa chí lắm. Ngài quyết từ nay không chê bai
những món lễ nhỏ quá, để làm sao đủ tiền cho người yêu tiêu xài vung phí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.