OẲN TÀ RROẰN - Trang 137

- Vâng, thì biết lỗi.

- Chưa xong: Ông phải chuộc lỗi mới được. Lấp mồm tôi, ông phải

kiếm cái nút.

- Bằng gì nào! Bằng giấy "đỉnh" nhé?

- Không thèm!

- Bằng kim cương nhé?

- Tôi thừa rồi.

- Bằng ngọc thạch nhé?

- Tôi chẳng thiếu!

- Thế biết bằng gì bây giờ?

- Ông không đoán ra à? Ông không nhớ chủ nhật trước, đi chơi Hà

Nội, tôi trỏ cho ông cái ô tô "Fo" mà chê: "Vợ chồng lão phủ xoàng lắm"
đấy à? Ấy, nút mồm đấy.

- Chết chửa? Bà điên rồi sao? Mong những cái ấy, đào đâu ra?

- Đào trong ruột những thằng dân của ông, chứ còn ở đâu nữa! Ông

quên rằng ô tô của bọn các ông chẳng phải chạy bằng ét-xăng, mà chạy
bằng mồ hôi nước mắt dân đen à? Ông ngu lắm, hèn lắm!

- Chả hèn lại thua!

Nói xong, ông toan ôm lấy bà, nhưng lại bị hất ra:

- Gớm chết! ướt như chuột thế' này. Ông có ừ không đã?

- Thì ừ chứ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.