OẲN TÀ RROẰN - Trang 158

Cậu lệ cầm gậy, lật đi lật lại tử thi. Quan và nha ghé mắt xem xét từng li
từng tí và biên chép. Hương lý, vợ chồng ông Cứu, cùng họ hàng, người
làng, ai nấy khoanh tay im lặng, nuốt đờm, nhìn chằm chặp vào xác chết.
Người thở dài. Người lau nước mắt.

Khám nghiệm xong, quan truyền lính đuổi cả người tò mò ra xa. Và

trước cảnh thương tâm, ngài ôn tồn hỏi ông Cứu:

- Cái đầm này mỗi năm anh kiếm lợi cả cá lẫn hoa có được đến dăm

trăm không?

Thấy quan hỏi câu phiếm, không dính dáng gì đến vụ chết đuối, ông

Cứu đành phải đáp:

- Dạ.

- Anh cấy hai mươi mấy mẫu?

- Lạy quan lớn, hai mươi hai mẫu.

Quan gật gù:

- Thôi được, để cho anh biết rằng tôi rõ gia tư nhà anh lắm. Còn việc

khám xét hôm nay, thì tôi không thể cho chôn ngay được. Vì tôi xét trong
người tên Xích, có nhiều vết khả nghi. Tôi phải bẩm tỉnh xin đốc tờ về
khám cho cẩn thận.

Ông Cứu như sét đánh, run cầm cập, nhăn nhó kêu:

- Lạy quan lớn...

Ông huyện lắc đầu:

- Nó bị bức tử. Phải có đốc tờ mổ xẻ xác nó ra mới rõ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.