OẲN TÀ RROẰN - Trang 58

Nghe câu nói ghê cả người, tôi vớ lấy cái súng, và liếc mắt gọi anh

Cá-rán-tiêng, đứng lại gần tôi, trước bức tường để thủ thế cho dễ, vì tôi mới
học được miếng võ ấy. Có lẽ sống chết phen này đây!

Đứng trước cái phút tôi đoán hẳn là phút cuối cùng, lòng tôi nao nao

không sao tả cho xiết nổi được. Bao nhiêu phiến ảnh trong hai mươi năm
trời của đời tôi đều phưn phứt diễn nhanh như chớp ở trước mắt. Việc hay
làm cho tôi tiếc đời, việc dở làm cho tôi hối hận, mà bao nhiêu người thân
thích với tôi, cũng lần lượt hiện ra trong trí nhớ, khiến tôi nghĩ tới tình cảnh
ấy, nông nỗi này mà thổn thức, suýt chảy nước mắt! Chị ơi! Đọc đến đây,
chị có thấy động lòng không? Nhưng đố chị đoán được cái thâm ý của anh
chàng lý cựu ấy thế nào, mà gọi tuần mang giáo mác đến làm tình làm tội
gì tôi, và cái kết cục câu chuyện chó chết này thế nào đấy?

Thưa, kết cục chỉ có thế thôi. Ăn xong, chúng tôi đi về, tuy trời tối,

rừng rậm, nhưng trong bụng vững như thành, vì đã có hai người tuần giáo
mác dẫn lối cẩn thận! Vậy anh lý láo kia làm thế là nghĩa làm sao?

Thế nghĩa là, người tuần đưa đường giảng cho tôi nghe thế, thế nghĩa

là anh lý này có tính sợ vợ mà lại thích ăn thịt chó, lâu nay vẫn khao khát
thèm thuồng nhưng không dám xin tiền mua. Nay nhân thấy tôi vác súng
qua, lại trông gà hóa cuốc, cho nên anh lý "áp triện" nhận thực chằng ngay
con chó vện của anh ấy là con hổ, để tôi đưa phát đạn vào giữa đầu! Anh
rất thỏa lòng, nhưng còn sợ vợ bắt đem ra chợ bán mất, thì hụt bữa chén
ngon, anh bèn cố mời cho được những tay tai mắt trong làng đến sẵn cho
vợ mất nói, mà anh cố níu rịt lấy tôi, vừa để làm chứng, vừa để đền ơn, vừa
để lấy thêm thế lực lòe mẹ đĩ!

Vậy mà, than ôi! Sao anh chả cho tôi sớm hiểu thâm ý, để tôi nói dăm

ba câu cảm tình!

10-4-1932

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.