ÔI ĐÀN BÀ - Trang 123

- Mình đã mất chỗ, - tôi đã suy nghĩ, - vì đã thấy trước một cái gì
le lói đang dành cho mình, tôi không đau khổ bao nhiêu. Tôi sẽ
phải tìm một phương cách để gặp Valérie. Một phương cách ít
thử thách hơn.

- Hắn nói đúng như thế, phải không? - Vidal hỏi, giọng nói chợt
bình tĩnh lại.

- Vâng, chính xác như thế.

- Tôi buộc phải chấp nhận sao?

- Đành vậy thôi.

Trước sự ngạc nhiên hết sức của tôi, Vidal cười cộc lốc giống
như tiếng gầm gừ.

- Anh có một khí phách hiên ngang hơn tôi nghĩ, Burden. Hãy
luôn luôn nói sự thực với tôi. Anh hơn những kẻ nịnh hót kia
đang bao quanh tôi. Hãy nói với Everet rằng hắn sẽ được nhận
bằng tiền mặt và tôi sẽ đến sân bay vào lúc sáu giờ mười lăm.

Dứt câu, lão gác máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.