ÔI ĐÀN BÀ - Trang 127

họ. Thế là qua máy thư tín điện tử tôi tiến hành làm và đã hoàn
tất công việc. Tôi đặt tất cả giấy tờ vào phong bì và bắt đầu mở
một cái khác. Đó là chuẩn bị chuyến du lịch Tokyo cho quý ông
Jason, Hamilton, Fremlin và McFeddy. Những xếp đặt thông
thường, Vidal phải tiến hành đối với các tai to mặt lớn: nhắc
nhở Jason đi chủng ngừa bệnh đậu mùa và lo chiếu khán nhập
nội cho McFeddy. Tôi đã chuyển giấy tờ của hai người đến
phòng điều hành. Họ phải lên đường trong vòng ba ngày, thế là
tôi liên lạc với các công ty hàng không Nhật Bản và dành chỗ
cho họ, rồi đánh điện tới Paci c Hotel ở Tokyo để chọn phòng
nghỉ.

Nhưng tại sao phải tiếp tục chứ? Mỗi phong thư được bóc ra, tạo
thêm một sự bù đầu nhức óc. Dyer đã dồn đống cho tôi cả một
bao để phải dò lần từng chiếc. Valérie vẫn biệt tăm. Làm việc
nhanh như chớp, nhưng không có thư ký đánh máy, tôi như bị
liệt tay chân.

Quỷ tha ma bắt Valérie ở đâu? Cảm giác rằng mình không thể
hoàn thành tốt công việc, đã khiến tôi vừa tức bực lại lo âu.
Nhìn đồng hồ trên tay đúng mười một giờ mười, tôi cầm cuốn
sổ tay và máy móc ghi lại những chi tiết của các chuyến bay,
phòng đã dặn trước ở các khách sạn, theo thứ tự ưu tiên. Tôi có
tất cả mười bốn hồ sơ phải bổ sung, năm cái đã được làm gấp,
những cái khác có thể chờ đến ngày kia.

Hy vọng Valérie sẽ đến, tôi nghiên cứu tiếp năm tập hồ sơ. Mãi
khi nghe giọng nói của Dyer trong máy nội đàm, tôi mới biết đã
mười ba giờ:

- Tôi quên cho anh biết, có một căn tin ở phía sau các dãy phòng
làm việc. Thức ăn không tồi, giá bán lại rẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.