ÔI ĐÀN BÀ - Trang 130

Nhìn thấy nàng, tim tôi đập không ngớt. Nàng xinh đẹp mỹ
miều và rạng rỡ làm sao! Nàng vất chiếc xách tay bằng chất dẻo
đang mang theo lên trên mặt bàn làm việc của nàng, rồi khép
cửa lại.

- Clay, anh yêu! Anh hỏi em đã ở đâu à?

- Dyer đã nói với anh rồi. - Tôi đáp.

- Em buộc phải đến dấy, có nhiều mặt hàng bán hạ giá trong các
cửa hiệu. Em mua được chiếc áo dài rực rỡ còn mới toanh. Em sẽ
cho anh xem.

Tôi chồm tới, ôm nàng, nhưng nàng đẩy ra:

- Không, Clay, không phải ở đây! - Nàng thì thầm. - Rất nguy
hiểm nếu ai đó bước vào.

Hết sức cố gắng dằn cơn khát vọng, tôi tách khỏi nàng. Sự thối
chí nản lòng và nỗi tuổi hờn dằn xé lên tôi:

- Không phải lúc để bận tâm đến những chiếc áo, Valérie! - Bất
chợt, tôi la lên. - Em đã thấy công việc mà Dyer đã để lại cho
chúng ta rồi chứ?

Nàng nhíu cặp mày:

- Anh nói gì thế?

- Anh có đây một đống hồ sơ khẩn cấp, vô lý. Anh đang chờ em
đây.

Tôi cầm những chiếc phong bì và đặt chúng lên bàn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.