ÔI ĐÀN BÀ - Trang 205

Đ

22.

ến giờ ăn, tôi bước vào gian phòng tối tăm, trên bàn đã
đặt sẵn những đĩa bánh kẹp nhân thịt và nhiều chai bia.

Tôi cầm hai chiếc bánh và một chai bia, trở lại phòng làm việc
của mình để làm nốt số giấy tờ do Dyer giao.

Gió gầm thét dữ dội trên những tàng cây và đập ầm ĩ vào các
cửa sổ đã được che chắn cẩn thận, trong khi sấm sét càng đến
gần.

Một lát sau, Dyer gọi tôi qua máy nội đàm:

- Anh đã đánh máy các văn bản xong rồi chứ? - Hắn hỏi.

- Vâng. Ông có muốn tôi mang chúng xuống không?

- “Khúc xương xẩu” cần chúng đấy. Anh có thể giúp tôi mang
đến cho lão được không?

Tôi gặp Vidal đang ngồi sau bàn viết, một ly sữa và vài chiếc
bánh đặt trước mặt. Lão ngước mắt lên khỏi tờ báo đang đọc.

- Đây là các diễn từ ông đang cần, thưa ông Vidal. - Tôi nói và
đặt chúng lên bàn.

- Cám ơn. Anh đã dặn trước phi cơ chưa? - Lão hỏi.

- Thưa, xong rồi ạ. Everet bảo rằng ông có thể lên đường vào thứ
bảy.

- Chúng tôi hy vọng hắn không nhầm. Bây giờ anh lên gặp bà
Vidal. Tôi vừa lên trên ấy, bà than phiền đang đơn độc. - Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.