ÔI ĐÀN BÀ - Trang 206

nhìn tôi một lúc, rồi nói tiếp. - Nghe này, Burden, đừng làm bà
ấy tủi thân, vì đang mang ấn tượng rằng mình bị suy nhược
thần kinh. Khỉ thật, bà ấy đang lo âu. Khi đàn bà lo âu, họ luôn
luôn muốn những người khác phải chia xẻ những nỗi buồn của
mình. Đừng nghe những lời ca thán của bà ấy. Anh nắm bắt rồi
chứ?

Tôi chần chừ, rồi gom hết can đảm, nhìn thẳng vào lão:

- Xin lỗi, tôi không thể đồng ý quan điểm với ông.

Đang với tới cây bút máy, lão dừng tay lại nhìn tôi bàng con mắt
thăm dò:

- Anh đang nói gì thế?

- Lúc ấy tôi đang bên cạnh bà Vidal khi bà ấy ngất và va đầu vào
chân bàn. Bác sĩ Fontane sáng chiều hai lần và liên tiếp trong ba
ngày đều đến chăm sóc bà ấy, đồng thời còn mời một chuyên gia
đến để khám bệnh. Tôi thấy dường như không hợp lý khi cho
rằng bà ấy muốn mọi người phải quan tâm đến mình.

Lão ngã người vào ghế dựa và cặp mắt nhỏ rí của lão chọc thẳng
vào mắt tôi:

- Hay lắm dấy. Thế ra, anh tin rằng bà ấy đang đau khổ vì chứng
suy nhược thần kinh phải không Burden?

- Tôi không biết điều đó, nhưng người ta không thể tự va đầu
sau khi té xuống chỉ để mua vui.

Lão cười khùng khục:

- Tôi nhận thấy anh không hiểu biết bao nhiêu về đàn bà. Dĩ
nhiên họ có thể tự đập vào đầu, cắt tay chảy máu, uống thuốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.