ÔI ĐÀN BÀ - Trang 228

- Anh sẽ giải phóng cho em, Valérie! - Tôi nói giọng uất nghẹn. -
Ngày mai, em sẽ thoát khỏi tay lão!

- Đi khỏi nơi đây. Xin miễn cho em những lời hứa hão huyền.
Em đã nói rồi mà, không có giải pháp nào cả. Lạy chúa, làm ơn
đi khuất mắt em!

Để nàng đấy, tôi quay về phòng làm việc của mình. Ngồi sau bàn
viết, tôi suy gẫm sự cố xảy ra.

Nếu Valérie không lấy khẩu súng thì ai là kẻ đã làm việc này?

Một lúc sau tôi nhớ lại vào một buổi sáng, tôi có nhìn thấy khẩu
súng còn ở trong ngăn kéo. Từ đó, tôi không kiểm tra lại để biết
xem nó có còn ở trong ấy không. Vidal, Dyer hoặc giả Gesetti
trong số ba người này có thể thấy nó và lấy cũng nên.

Tôi nghĩ ngay rằng, không có cơ sở để nghi ngờ Vidal, vì nếu bắt
gặp khẩu súng, lão sẽ tra gạn tôi tại sao cất giữ vũ khí trong văn
phòng. Còn nếu là Dyer, hắn sẽ trả nó vào chỗ cũ.

Thôi thì, kẻ đánh cắp có thể là Gesetti!

Tôi đưa bàn tay đến chai whisky, rót đầy ly và uống cạn một hơi.
Rượu đã cho tôi lấy lại tinh thần, chộp cây đèn điện, tôi nhìn
qua dãy hành lang tối om, rồi đi dần lên cầu thang, và dừng lại
trước phòng của Gesetti. Đặt tai vào vách, tôi nghe hắn vẫn
ngáy.

Chần chừ một lúc, tôi bước vào phòng và để cánh cửa mở hé.

Mùi mồ hôi, nước hoa rẻ tiền và mùi thuốc lá nồng nặc trong
bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.