ÔI ĐÀN BÀ - Trang 238

thật thấp. Tôi không thể biết phải chịu đựng tình cảnh khốn
đốn này đến bao lâu.

Bỗng Vidal siết mạnh cánh tay tôi:

- Nhìn kìa!

Tôi nhìn theo ngón tay trỏ của lão. Ở cuối đầu hồi, lấp lánh ánh
sáng của ngọn đèn bấm, vòng sáng của nó quét lên mái hiên,
đến gần chúng tôi, nhưng không dừng lại. Không lâu sau đó, nó
quét sau lưng rồi chiếu thẳng vào lưng chúng tôi, và hết sức bất
ngờ nó tắt.

- Gesetti! - Vidal reo lên.

Tôi bắt đầu cảm thấy hy vọng.

Vòng sáng tái xuất hiện, tôi trông thấy thân hình vạm vỡ của
Gesetti đang tiến gần đến chúng tôi, nhưng liền đó gió giật hắn
rơi xuống và đẩy hắn ra xa. Lúc sau, tôi nghĩ hắn bị rơi tõm
xuống khoảng trống dày đặc, nhưng nhờ một làn chớp sáng lòa,
tôi nhận ra một sợi dây thừng quấn ngang thắt lưng hắn. Một
đầu dây được cột vào cánh cửa và hắn đang cố sức leo lên sợi
dây này.

Hắn dang leo lên từ từ giữa cuộc phấn đấu dữ dội với gió táp.

Qua những trả giá khốc liệt, Gesetti đã thu sợi dây đến gần
chúng tôi.

- Bám chặt vào tôi. - Vidal hét.

Tôi bám sát vào chiếc áo vét của Vidal và lão từ từ rời khỏi nơi
ẩn nấp cạnh lò sưởi. Lúc bấy giờ chúng tôi đã đến được Gesetti
và hắn đang nắm cổ tay của Vidal.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.