ÔI ĐÀN BÀ - Trang 243

Giọng châm biếm của lão như roi quất, khiến tôi đứng lên và
bước theo lão đến cầu thang. Lão mở nó ra và tôi đang đứng
trước cánh cửa phòng làm việc của mình.

- Hãy chờ một lát. - Lão nói.

Lão bước nhanh vào phòng mình. Đứng trơ trọi trong bóng tối,
tôi nghe âm thanh của gió gầm thét chung quanh ngôi nhà.

Vidal vẫn vắng mặt khoảng ba phút. Qua ánh sáng ngọn đèn
bấm cầm tay của lão, tôi thấy Vidal thay chiếc áo hở cổ và chiếc
quần dài.

- Bây giờ, chúng ta đi xuống. - Lão nói.

Dừng lại nơi chân cầu thang, tôi thấy cánh cửa phòng làm việc
của lão đã mở và một vệt sáng từ bên trong. Tôi cũng thấy
Gesetti đã đứng cạnh cánh cửa. Trông thấy chúng tôi, hắn bước
tới gần:

- Nó đang tìm cách mở tủ sắt, thưa ông chủ. - Hắn nói.

- Khó khăn lắm, không phải dễ đâu. - Vidal đáp lại.

Lão nói bằng một giọng bình thường, nhưng qua tiếng hú của
bão táp, nghe như tiếng thì thào. Lão nắm tay tôi và lôi về phía
cánh cửa:

- Hãy nghe cho rõ. - Lão ra lệnh. - Đứng im một chỗ, nhưng hãy
cố nhỏng tai nghe.

Tôi đứng bất động, không có khả năng nhìn sự việc đang diễn ra
ở trong căn phòng, tôi chỉ nghe tiếng rên rỉ của mưa rơi, gió
giật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.