ÔI ĐÀN BÀ - Trang 60

Olson bật cười:

- Chuyện này đã xảy ra năm năm rồi, Clay, có quá nhiều diễn
biến trong thời gian này. Dĩ nhiên người ta phải nói với
Massingham những việc bây giờ, chứ không phải như ngày
trước, thời gian chúng tôi đã khai trừ Vidal.

- Ngày thứ ba tới đây, tôi sẽ có một đặc lợi không thú vị. Vậy anh
có thể cho tôi biết lão thế nào không?

- Một mẫu người kỳ lạ. Trước tiên lùn tịt, cao không quá mét
rưỡi và hay gây sự, giống như những ai có thể hình thấp bé, lão
để râu và hói đầu, nhưng vô cùng năng động, hãnh tiến, nói
nhanh kèm theo động tác và đôi mắt có sức thôi miên người ta.
Thời kỳ, tôi biết Vidal, lão đã tạo không ít hàng khối chuyện. Khi
lão lấy vé đi New York thì người ta sẽ phải nói lão đang xếp đặt
lên cung trăng. Nhưng từ dạo ấy trở đi, tôi cho rằng lão đã thay
đổi nhiều. Người ta đồn đãi lão đã thu được rất nhiều triệu. Khi
anh nhặt được số tiền nhiều đến thế, thì vô ích để phải máy mở
hai bàn tay vì đã có bọn người dưới trướng làm thay cho anh rồi.

- Anh nói đúng. - Tôi xác nhận và lấy Dyer làm điển hình.

Rhoda bước ra khỏi phòng, nàng luôn tỏ ra gắt gỏng:

- Thế nào, có đi ăn không? - Nàng hoạnh họe. - Em đang đói.

- Bọn anh đang đợi đây, cưng. - Tôi nói.

- Vậy, xin ơn chúa chúng ta nên đến tiệm ăn nào đó kha khá để
thay đổi không khí. Em chán ngấy cái cảnh này rồi.

Nàng đi như bơi ra khỏi nhà. Olson và tôi trao nhau cái nhìn bất
đắc dĩ, rồi bước theo nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.