ÔI ĐÀN BÀ - Trang 65

M

6.

ột gã đàn ông béo tròn, nước da ngăm, tự giới thiệu dưới
cái tên Roberto Rivera, tiếp đón tôi tại sân bay Ilopango.

Tuổi khoảng bốn mươi lăm, hắn để ria mép kiểu Charlie Chan,
cặp mắt quỷ quyệt và nụ cười thâm hiểm. Có thể nói hắn là
khuôn mẫu tồi tệ nhất của châu Mỹ la tinh. Thoạt nhìn hắn, tôi
đã thấy ghét cay ghét đắng.

- Chúc mừng ông đã đến, Senor Burden. - Hắn bắt tay tôi và giở
chiếc nón rơm rộng vành ra chào. - Mọi việc được ổn thỏa, tôi
đang trông đợi ngài Vidal và phu nhân, như đã ước định. Không
có vấn đề gì cả và tôi hân hạnh được phục vụ ông. Ông có muốn
đi ngay đến khách sạn không?

- Vâng, nếu có thể? Có xa không?

- Không đến đỗi, chỉ một khoảng cách nhỏ thôi. Đây là chiếc xe
tuyệt đẹp được trang bị máy lạnh và đầy đủ tiện nghi.

Hắn hướng dẫn tôi tới chiếc Mercedes màu đen, đầy bụi bặm,
đang đậu ngoài trời và mở cửa xe, sau khi không quên lột chiếc
mũ rơm ra. Cái mát bên trong xe cho tôi cảm giác dễ chịu. Nhiệt
độ dưới bóng râm đã lên đến 40°C. Hắn chui vào xe ngồi sau tay
lái:

- Xin lỗi, Senor Burden. Tôi nói được tiếng Mỹ nhưng diễn đạt
bằng tiếng Anh thật khó khăn.

Tôi đáp rằng mình đã hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.