ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 115

Lúc người nọ nói chuyện thì tay kia vẫn đang giữ chặt một người

khác, lúc này y vung tay một cái ném người bị bắt kia ra ba trượng. Ánh
trăng nhoáng qua, trông thấy đó lại là một hán tử ăn mặc theo kiểu thuyền
phu, “ào” một tiếng rơi vào trong dòng sông. Vương Tiểu Thạch lúc này
cũng đã nhảy lên khoang thuyền.

Hắn phát giác có một người dán chặt vào Ôn Nhu.

Hắn lập tức muốn ra tay.

Hắn cũng không biết vì sao còn chưa phân rõ là địch hay bạn đã muốn

hạ sát đối phương. Đây là chuyện chưa hề có từ khi hắn xuất đạo đến nay.

Hắn còn chưa xuất chiêu, người nọ đã lên tiếng:

- Ngươi cũng tới rồi, tốt lắm.

Vương Tiểu Thạch nhận ra giọng nói của người nọ.

Bạch Sầu Phi.

Hắn đột nhiên cảm thấy vừa đau lòng vừa vui mừng.

Trong khoang thuyền lúc này có vài chiếc đèn dầu được thắp lên.

Một người cầm đèn bước ra.

Một chiếc đèn sa che gió màu ngọc lưu ly.

Bàn tay dưới đèn mềm mại như cánh hoa lan. Một tay nàng cầm đèn,

một tay che ngọn lửa. Dưới ánh đèn vàng dịu đung đưa chiếu rọi, tư thái
tuyệt thế đó càng khắc sâu vào lòng khó thể quên.

Vương Tiểu Thạch đưa mắt nhìn, trông thấy một cô gái xinh đẹp tóc

mây tung bay, ánh mắt như nước mùa thu, có một vẻ dịu dàng đặc biệt, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.