ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 675

Có nhiều ý kiến khác nhau.

Lôi Tổn chủ trương giết hết để khỏi để lại hậu hoạn.

Tô Mộng Chẩm lại cho là nên thả, nghĩ rằng bọn họ cũng không thể

làm được chuyện gì.

Địch Phi Kinh lại cho rằng nên bắt những kẻ này lại, xem bọn chúng

có thể cứng đầu được bao lâu.

Bạch Sầu Phi đột nhiên lên tiếng, vẫn là tác phong vốn có của y, chủ

trương nhỏ cỏ tận gốc:

- Để lại bọn chúng là tăng thêm kẻ địch, tạo thêm chướng ngại cho

mình. Nếu thù đã kết sâu, ngày sau cũng phải giết chết bọn chúng, sao
không giết luôn bây giờ?

Lời nói này của Bạch Sầu Phi chẳng khác nào bác bỏ ý kiến của Tô

Mộng Chẩm. Tô Mộng Chẩm đành phải nói:

- Nơi này dù sao cũng là dưới chân thiên tử, không thể nói giết là giết.

Nếu như hai phe chém giết, vì để bảo vệ tính mạng sẽ khó tránh khỏi
thương vong. Chỉ vì diệt trừ phe đối lập mà ra tay ác độc, giết chết mấy
chục nhân mạng, không khỏi có chút khó nói.

Bạch Sầu Phi ngang nhiên nói:

- Vậy thì có gì khác biệt? Trái cũng là giết người, phải cũng là giết

người, nói cho cùng cũng là vì tranh quyền đoạt lợi, kẻ mù cũng nhìn ra
được, cần gì phải che giấu? Hiện giờ cứ dứt khoát giết thêm mấy kẻ địch,
tránh sau này gây thêm phiền toái, mất thêm vài huynh đệ của mình. Nếu
thật sự muốn làm, cần gì quan tâm khó nói hay không.

Dương Vô Tà đành phải đứng ra bảo vệ ý kiến của Tô Mộng Chẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.