ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 676

- Vì để đạt được mục đích hòa bình, đôi khi khó tránh khỏi phải trả

giá. Không thể lúc nào cũng lấy hung bạo thay hung bạo, giết người liều
mạng. Chúng ta là đệ nhất lâu trong hoàng thành và đệ nhất đường tại kinh
sư, không thể đuổi tận giết tuyệt, ngay cả kẻ đầu hàng cũng không tha như
vậy.

Trần Trảm Hòe lớn tiếng nói:

- Chúng ta không phải là tù binh. Nếu muốn thả, chúng ta núi xanh

còn đó, sau này gặp lại, tâm lĩnh chứ tình không lĩnh; còn nếu muốn giết,
chúng ta cũng chỉ có một cái mạng để liều.

Bạch Sầu Phi cười lạnh nói:

- Đã nghe thấy chưa? Loại người này rất cứng đầu, thả ra chẳng những

không tốt, trái lại biến thành lòng dạ đàn bà, hối hận không kịp.

Lôi Tổn lúc này lại ủng hộ Tô Mộng Chẩm:

- Ta lại thấy Tô công tử nói có lý. Chúng ta đối địch, mỗi bên đều có

tính toán, chiến đấu bằng bản lĩnh công phu của mỗi người, tử thương cũng
là do số trời. Nhưng chuyện lần lại là ỷ đông hiếp yếu, nếu giết chết mấy
hán tử không chịu khuất phục này sẽ làm nhục tên tuổi chúng ta.

- Nếu thật sự để ý tên tuổi, chú trọng danh dự, Lôi tổng đường chủ đã

không cần bố trí tập kích Quan Thất như vậy.

Bạch Sầu Phi khinh thường nói:

- Buồn cười là những kẻ muốn xưng anh hùng, gọi hảo hán, lại đi

cướp bóc để làm việc thiện, xây miếu đường. Ta nói một câu chắc chư vị
không thích nghe: máu dính trên tay mọi người, đời này kiếp này, cứ xem
như niệm phật một lần thì siêu độ một lần, chỉ sợ niệm cả đời cũng rửa
không hết được, cần gì phải giả mù sa mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.