ÔNG CỐ VẤN - Trang 539

xúc với Mặt trận Giải phóng để đi tới một chính phủ liên hiệp ở Nam Việt
Nam...
O’Connor nói tiếp:
- Rất tiếc là nếu Mặt trận có một chính phủ thì cuộc dàn xếp giữa hai phe
lâm chiến tại Nam Việt Nam thuận lợi hơn. Nhưng ông Thiệu vẫn có thể
tiếp xúc với cá nhân những người lãnh đạo Mặt trận, mặc dù chưa thừa
nhận họ. Vì nếu không gặp gỡ nhau thì không thể nào kết thúc cuộc xung
đột. - Ông linh mục nhìn Hai Long mỉm cười - Tôi nghĩ rằng điều này rất
phù hợp với quan điểm vận động cho hòa bình của Vatican.
- Giáo hoàng Paul VI thừa nhận có hai bên tham chiến ở Nam Việt Nam! -
Hai Long nói.
O’Connor hỏi:
- Giáo sư đánh giá khả năng tiếp nhận của tổng thống Thiệu đối với những
dự kiến này ra sao?
- Chắc chắn là không dễ dàng. Nhưng trước đây đã có lần ông Thiệu lúc
đầu không đồng ý với khuyến cáo của giáo hội, nhưng sau đó đã thay đổi ý
kiến.
- Chúng tôi trông cậy nhiều ở giáo sư. Chúng tôi thấy đó là giải pháp thực
tiễn...
Thiệu có vẻ trông chờ khi Hai Long quay về. Hai Long thuật lại câu chuyện
với ông linh mục. Nét mặt tươi tỉnh của Thiệu xịu dần. Thiệu đang chờ
những lời tán thưởng của người Mỹ sau khi mình thay đổi nội các và tuyên
bố thời hạn Mỹ có thể rút quân. Ngờ đâu lại là chuyện này.
Hai Long làm như không biết. Khi anh nói tới ý của Johnson muốn Thiệu
tiếp xúc với Mặt trận Giải phóng thì Thiệu vùng lên, cắt ngang:
- Không thể như vậy được! Tôi là tổng thống của một quốc gia có trên 50
nước trên thế giới công nhận, không bao giờ tôi lại nói chuyện với Mặt
trận. Cùng lắm tôi chỉ có thể nói chuyện với chính phủ Việt Nam Dân chủ
Cộng hòa. Mặt trận Giải phóng là cái bóng của Bắc Việt, mình ngồi với
người chớ không ngồi với bóng! Dứt khoát là như vậy!
Hai Long không nói thêm nữa.
Vài ngày sau, Berger tới, đưa thư của Johnson mời Thiệu tới dự cuộc họp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.