ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 123

đau đớn và ngã gục xuống. Bonnard lại dìu ông lên tầng mặc cho ông phản
đối và đặt ông vào giường, đốt ngay một chảo than khi bắt đầu thấy ông rét
run lập cập một cách dữ dội.

Hôm đó là ngày mùng 8 tháng Bảy. Trong mười ngày, ông đã có thời

gian bình phục và ăn đã thấy ngon miệng. Dehous, trở về sau chuyến thăm
thú nơi rừng hoang trảng vắng, đã ngay lập tức đến thăm ông.

– Trông ông khỏe hơn nhiều so với tình trạng mà người ta đã kể cho tôi

nghe đấy, thưa ngài Olivier.

Mười lăm ngày trước, Dehous đã được các đoàn xe thông báo, và ông đã

nhẹ người trút đi được gánh nặng biết bao nhiêu, rằng ngài De Sanderval
không những còn sống mà ông ấy đã gần về đến Boké. Nhưng ông đã phải
bất ngờ đi ngược sông để xoa dịu các bộ tộc đúng ra là đang rất kích động
trong thời gian này. Ở Balarandé, quân lính của ông và chính ông suýt nữa
thì đã bỏ mạng ở đó. Họ đã sống sót được là chỉ nhờ chính tư cách tác
phong của họ.

– Thưa đại úy Dehous, ngài đang ở chốn tiền đồn của cuộc chiến văn

minh của nước Pháp đấy! A, giá mà những kẻ biếng lười ở Bộ Hải quân
chịu rời phòng làm việc êm ái của họ giây lát để đến đây chứng kiến, mục
sở thị công việc của ngài nhỉ.

Giọng nói của ông nhuốm âm sắc của những vị tướng khi họ gắn mề đay

cho cấp dưới trong sân điện Invalides.

– Ngài đang đùa đấy chứ, hả ngài Olivier! Họ hả, ở đây ư, giữa đám Da

Đen, muỗi mòng, báo và rắn rết ư!

– Tuy nhiên, điều đó sẽ có ích cho họ đấy, Phi châu sẽ là một bài học

đáng giá cho họ về tính nhún nhường.

– Điều đó hả, thì ngài có lý đấy! Phi châu khiến cho tất cả những gì

động chạm đến chúng đều trở nên nhún nhường, chỉ trừ sư tử và voi thôi.

– Ngài chờn gì nhất ở đây hả, thưa đại úy?
– Bệnh tật.
– Còn hơn cả đám Da Đen à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.