ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 141

– Tôi, ngài hoặc sẽ là những người Anh!
– Người Anh, đó là một nỗi ám ảnh nơi ông đấy! - Ông ta thở hắt ra

trong lúc dẫn ông ra cửa.

Rồi ông ta ném cho ông ánh mắt cuối cùng, lo lắng, hạ cố, và lắc mạnh

tay ông rất lâu:

– Hẹn gặp lại, thưa ông! Và nhất là phải chăm sóc cẩn thận bản thân!

Theo những tin tức cuối cùng, châu Phi hiện thời sẽ thoát khỏi những hậu
quả của sự đóng băng, thì dẫu sao ông cũng phải thận trọng trước những
cơn sốt của nó!

Lúc đi ra, ông va phải một người đàn ông trong trang phục sĩ quan đang

đứng nghe trộm sau cánh cửa.

– Mẹ kiếp, - ông nổi đóa, - ông đứng nghe trộm sau cánh cửa ư? Ông

không thấy xấu hổ à, trước tuổi của mình và bộ quân phục ông đang mặc
kia?

– Ơ!… Không!… Không, không!…
– Thế thì ông đứng đây làm gì hả?
– Ơ… Tôi… tôi chỉ muốn đưa tiễn ngài thôi!
Ông ra khỏi đó với một sự bức bối khó tả. Rõ ràng là Cloué không tin

vào dự án của ông lẫn cả con người ông. Ngày hôm đó thật tồi tệ. Ông phải
cho đầu óc thoáng khí. Ông đi bộ đến tận quán Café de Paris mặc dù trời
mưa, ông chơi cờ ở đó để cho thần kinh bình tĩnh lại cho đến tận khi màn
đêm buông xuống. Bữa tối, ông không muốn chường mặt ra ở nhà hàng
Grand Véfour lẫn Foyot. Thái độ cáu kỉnh của mình không cho phép ông
chịu đựng cảnh ồn ào buôn chuyện của dân Paris ở đó. Còn ăn một mình
trong phòng sẽ chỉ khiến sự bức bối của ông tăng thêm. Ông quyết định đi
bộ về phía Les Halles, nơi người ta có thể ăn một tối mà chỉ tốn hai xu và
trong một làn không khí vô tư nhất.

Suốt dọc đường đi, ông có cảm giác một bóng đen lén lút theo ông từ xa,

những tiếng động của bước chân hắn vang lên đằng sau ông và im bặt một
cách huyền bí khi chính ông bất thần dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.