ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 142

“Phải chăng bọn họ đã bắt đầu cho theo dõi mình?” Ông nổi đóa trong

lúc rẽ xuống nhà thờ Saint-Eustache. Ô, nếu như họ thám thính ta, thì rõ
ràng là bởi vì, mặc dù những gì họ biểu thị, ta vẫn còn có tầm quan trọng
trong mắt họ!

Ông lưỡng lự đôi chút giữa các quán, quán này có súp ốc, quán kia có

vẹm xứ Provence và quán khác nữa lại có món lòng nấu theo kiểu xứ
Auvergne. Cuối cùng ông chọn quán phục vụ món chân cừu và một món
thịt hầm rau thịnh soạn, không phải là do thực đơn mà là bởi nó có vẻ
không bẩn và bốc nhiều khói bằng những quán khác. Quán đó đông nghịt
người hệt như những quán khác nhưng thật may mắn, với những bàn ăn
không bị kê sát sạt nhau và có một góc ngoài trời mà ta có thể khiêu vũ tại
đó dưới tiếng nhạc của đàn arcordéon.

Đúng như điều ông đang cần! Chẳng gì tốt hơn đóng vai vô danh giữa

đám đông ồn ào náo nhiệt để khiến cho đầu óc nhẹ nhõm! Uầy, tại đây ông
có thể ngấu nghiến một món ăn dân dã và uống đến tận say xỉn mà bọn
chuyên đưa tin vặt trên báo cũng chẳng biết đấy là đâu.

Ông vừa ăn xong những chiếc chân cừu và món rau hầm của mình và

chuẩn bị tấn công miếng pho mát. Vào đúng lúc ông đưa tay lên để gọi tên
bồi đem đến cho mình một góc rượu vang đỏ nữa, thì có ai đó đẩy ghế và
ngồi xuống cạnh ông.

– Tôi có thể ngồi chứ? - Kẻ xa lạ lầu bầu trong lúc đặt tay lên mặt bàn.
Đó là gã sĩ quan sáng nay, kẻ mà ông đã bắt quả tang đứng nghe trộm

sau cánh cửa. Hắn đã trút bỏ bộ quân phục để khoác bộ trang phục thành
phố rất vô danh, nhưng ông nhận ra hắn ngay lập tức nhờ ánh mắt giảo hoạt
và lóe sáng, cái mũi của con vật tò mò thóc mách.

– Vậy chính ông là người theo dõi tôi hả?
– “Theo dõi” quả là từ to tát quá. Tôi chỉ muốn gặp ông trong một khu

yên tĩnh để nói chuyện phiếm chút thôi.

– Thế ông muốn nói với tôi về chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.