ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 164

– Ông không phải do Nhà nước phái đến, chúng tôi không bắt buộc phải

cứu trợ ông!

– Tôi sẽ phá cửa!
– Còn tôi, sẽ lệnh cho nổ súng!
– Nhân danh Chúa, hãy mở cửa cho tôi đi! Tôi cần một bác sĩ!
– Bác sĩ không có ở đây!
Ông lê đến tận đài kỷ niệm mà ông đã lập để hiến cho René Caillé và đặt

lên đó một nhánh hoa:

– Giờ thì tôi hiểu tất cả những gì thầy đã phải chịu đựng, hỡi người hùng

của Toubouctou! Chỉ toàn những cuộc chiến thành công, để trở về Tổ quốc!
Còn tôi đây đã nằm xẹp rồi trước khi có cuộc tấn công thứ hai!

Thương cảm, những chủ thuyền và các chủ hàng cá dựng ông dậy và

giúp ông quay lại với đoàn người của mình. Họ tặng ông xúp rau chút chít
và những vỏ cây ký ninh, được cho là có thể xoa dịu những cơn đau đầu và
hạ sốt. Sau đó họ đưa ông đến Balarandé, cách đó vài cây số. Ở đó có một
bác sĩ của phòng tuyến, ngụ tại nhà một người đại diện của hãng
Compagnie de Sénégal, ông ta vừa mới đến đây mở phòng mạch.

Mattou - tên người đại diện này - đón tiếp ông thật niềm nở, phóng

khoáng còn bác sĩ Roberty, người tuy nhiên biết rõ sự va chạm ở phòng
tuyến Pháp, ngay lập tức rút xi lanh và các ống hút ra, chăm sóc ông mà
không đợi phải cầu khẩn.

Năm ngày dưỡng bệnh để lại có thể lên đường! Ông băng qua rio Numez

và đi sâu vào vùng rừng sú vẹt một cách hết sức thận trọng. Đất nước
Nalous đang sôi sục khắp nơi. Vua Lawrence đã chết, một trong rất đông
những đứa cháu gọi bằng chú, Dinah Salifou, đã tiếm ngai vàng sau một
cuộc chiến đẫm máu. Những người bất bình, rất đông, đi xuyên quốc gia,
để tìm cách sát hại anh ta.

Địa điểm và con người đã trở nên thân quen khi đoàn của ông tiến gần

đến Fouta. Ông đã từng cắm trại ở cánh rừng này, đã uống nước ở nguồn
suối kia. Nhưng một số con sông đã đổi dòng chảy, nhiều con đường mòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.