ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 169

tỉnh Labé và tỉnh Timbi-Touni. Sự đồng ý của anh ta là chưa đủ, sẽ còn
phải có sự đồng thuận của Labé nữa và, đương nhiên, còn của Almâmi,
người mà, trên hết, là ông chủ của Fouta, chỉ sau mỗi đấng Tối cao lòng
lành và đấng Tiên tri. Ngoài ra, Da Trắng chắc phải mù tịt về chuyện này,
tức là để có thể sở hữu một phần điền địa ở Fouta, anh ta phải là người
Peul, tốt hơn cả là vừa là lãnh chúa vừa là Peul!

– Anh sẽ làm thế nào nào để trở thành lãnh chúa và người Peul hả?
– Tôi sẽ tự xoay xở. Anh sẽ ký giấy nếu tôi có được sự đồng thuận của

Labé và của Timbo chứ?

– Với điều kiện ấy thì có thể! Chỉ có điều phải cẩn thận, Da Trắng ạ, nếu

Fouta mà biết được những gì chúng ta vừa nói với nhau đây trước khi ý
kiến của Almâmi được phát ra, thì tôi sẽ cho chém đầu anh đấy!

– Anh an tâm đi, Tierno. Tôi vẫn chưa phải là người Peul nhưng tôi đã

biết nói dối và ăn cắp rồi đấy.

Ông quay về nhà mình, đúng ra là lạc quan. Tierno bộc lộ sự ngờ vực, là

một người Peul dòng dõi như anh ta, nhưng anh ta lại không có vẻ cáu giận
khi phải nhượng đi một mẩu đất vương quốc của mình. Ông đã chờ đợi một
phản ứng dữ dội hơn thế. Đêm đó ông ngủ ngon, có nghĩa là ngủ liền chừng
mười lăm phút dài. Khách quý của ông đã gõ cửa ngay lúc bình minh rạng
và ông tức thì cảm thấy các thông tin không còn tốt lành nữa.

– Ở Labé, người ta vừa bắt được một người Pháp đấy!
– Cha cố, lính chiến hay là nhà thám hiểm hả?
– Tôi chẳng biết. Tôi thậm chí còn chẳng biết anh ta tên là gì và liệu anh

ta đi một mình hay có người tháp tùng.

– Dấu hiệu tồi rồi, chuyện đó ấy mà, dấu hiệu rất tồi đấy!
Kỳ quặc, kỳ quặc, Olivier de Sanderval đã không hề nghe thấy ở bất kỳ

nơi nào nói về một phái đoàn nào đó tiến về hướng Fouta cả, ở Gorée lẫn
Boulam, ngay cả ở Boké ông cũng không nghe nói đến.

– Anh cho rằng tôi phải cẩn thận ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.